Hai tuần



Nghỉ học đã được tròn 2 tuần...

2 tuần, đủ để hiểu thế nào là cái sự nhàn cư vi bất thiện, để mà tiêu tốn thời gian vào những mối quan hệ xã giao khỉ mẹ, đủ để hiểu là cái sự học để quên đi trách nhiệm nghĩa vụ với gia đình thế nào, và khi quay trở lại cảm thấy bỗng dưng như một người xalạ, với bố mẹ, với anh chị, với chính bản thân mình. Rồi sao? Đánh đổi cái gì lấy cái gì? Đủ để tưởng là mình hay hớm lắm, thực ra vẫn chỉ là một con bé xuẩn ngốc, hời hợt và ngạo mạn không hơn không kém.

2 tuần, và thấy rằng mình ngày càng gần cái deadline phải quyết định công việc hay sự dĩ hòa vi quý. Vẫn đang tiếp tục lần lữa. Nhưng để làm gì.. Vẫn biết là cái gì đúng, cái gì sai, nhưng vấn đề không phải là đúng sai trái phải, mà là lựa chọn... Ranh giới mong manh mà khoảng lặng quá thừa..

2 tuần đủ để hiểu cái tình chị em và sự lấp liếm. Dù sao thì cũng cần quá nhiều sự vị tha và nhiệt tình, còn không, nó trở về con số 0, và ngay cả khi thỏa mãn được 2 điều ấy. Ai biết? Nói chung là không hiểu, mà chắc là không cần hiểu. Đã đến lúc không cần p hiểu, mà là cần chấp nhận. Vôi vữa đầy ra đấy, thích bôi j thì bôi thôi..


2 tuần đủ để hiểu thế nào là vừa đánh mất điều quý giá, và đủ để hiểu là tất cả những điều mình cần là sự dịu dàng. Không thể đương đầu, hoàn toàn quá sức với những mối giằng co, làm sao, làm sao, làm sao.. Không đủ tài để làm những việc ấy. Nhưng ít nhất, hãy còn là những điều tốt đẹp nhất. May mắn vừa đủ để giữ mọi chuyện ở mức vừa đủ, và ít nhất là vẫn đủ để giữ ấm cho một con tim.














rainy days and mondays




Comments

Popular Posts