Papa, mình đi đâu thế?


Một đứa trẻ ra đời thì điều gì được trông đợi nhất? Đó là mẹ tròn con vuông.


Và sau đó? Đó là nụ cười.


Những điều tưởng chừng quá là đơn giản này lại là điều mà một người cha, hay moị người cha, có đứa con tật nguyền mong ước.

Đó là khi mà tất cả mọi thứ, từ việc mua các đồ chơi phù hợp, đọc sách cho con, cùng con cảm thụ âm nhạc, được cùng chia sẻ với con về việc học ở trường, được chụp chung các bức mình của cả gia đình.. thì đều trở nên vô nghĩa lí, thậm chí vô duyên, không có cách nào dung hoà được


Câu chuyện được viết dưới dạng một bức thư của người cha dành cho hai người con trai tật nguyền với tất cả niềm yêu thương, chua xót, những giấc mộng của người cha muốn chăm sóc các con của mình đã bị tan vỡ và nỗ lực của người cha ấy để có thể tiếp tục nở nụ cười sống chung với cuộc sống đó.

Comments

Popular Posts