Người tình của Brecht


"Những thành phố

Phía dưới là những máng nước
Bên trong chẳng có gì, phía trên là khói.
Chúng tôi đã sống ở đấy. Chẳng có gì vui thú.
Chúng tôi nhanh chóng rời bỏ nơi ấy. Và chầm chậm các thành phố cũng ra đi."

-Bertolt Bretch-


----------------------------------

Hôm nay thấy trên Bookaholic có đưa bìa quyển này như thế này. Nhưng mình thích bìa như in tại VN hơn (chắc cũng là cóp ở đâu đó về, thay mỗi tên sách bằng tiếng Việt).
Theo như trong truyện thì nàng hơi gầy, xanh xao, nhưng toát lên vẻ quyến rũ kì lạ. Còn người phụ nữ trên bìa kia thì nét quyến rũ quá ư là hiển hiện, và cũng không cảm thấy nó nét kín đáo của nhân vật chính.

Lâu rồi mới đọc 1 quyển Goncourt hay đến thế. Hay ít nhất là nó thuộc dạng truyện mà mình thích. Mặc dù thiên hạ ca ngợi những nét văn của phần sau, khi nàng ở Tây Đức, nhưng mình lại thích phần nàng ở Đông Đức hơn. Cái cách viết của nhà văn có gì đó kiệm lời, u ám, buồn, và xa cách, không thể chạm vào được. Trừ những đoạn tả về giấc mộng Hy Lạp, hay những bờ biển lấp lánh tuyệt đẹp mà nàng dành nhiều thời gian một mình, luôn có gì đó nặng chĩu như bầu không khí Đông Berlin. Cả những đoạn khi nàng và Hans gặp nhau, mặc dù rất ít, nhưng quá sức để có thể phô bày, để rồi mãi mãi nó chìm vào im lặng, nâng niu trong sâu thẳm quá khứ mỗi khi nhớ về.

Comments

Popular Posts