Nam tước trên cây - Italo Calvino

Ngày bé thường hay thích trèo lên cây ổi, cây nhãn sau nhà, nhất là khi bị bố mẹ dọa đánh. Cứ trèo lên đó, và đung đưa chân, kệ bố mẹ gào thét dậm chân bịch bịch ở dưới, cho tới tận khi bị muỗi đốt nhiều quá không chịu nổi nữa mới thèm trèo xuống..


Thế nên khi nhìn thấy tiêu đề "Nam tước trên cây", lại là sống cả đời, mà lại là Nam tước, mình không thích lắm, có thể một phần là ghen tị, hai là không thể nghĩ ra một cái gì phi lý hơn việc một chàng Nam tước lại quyết định sống trên đó.. Có thể nó sẽ lại là một cổ tích kiểu một công chúa xinh đẹp chớp chớp mắt vài cái thế là ở đâu trên cây vù xuống một chàng quý tộc thơm trộm 1 cái, và hai anh chị sống trăm năm hạnh phúc. May quá chứ, câu chuyện không nhạt toẹt kiểu đó:D

Nhưng mà thực sự là, đây là một câu chuyện vô cùng đẹp, đẹp như thể một câu chuyện thần tiên. Xứ sở Bóng Râm - có thể đã, hoặc chưa bao giờ từng tồn tại bên bờ Liguria, nhưng chắc chắn nó đã đủ đẹp để khơi gợi nên ở nhà văn một khung cảnh đầy chất thơ và trữ tình như thế.. Không phải là những đồng cỏ mênh mông rộng trải ngút ngàn tầm mắt như trong Green Fields bên xứ sở Sương mù, mà đó là những rừng đồi cây sồi xanh, nhựa ruồi, rồi thông, dẻ, hay ô liu hướng thẳng ra bờ Vịnh, mọc lên chi chít, tạo thành vòm mái xanh tươi che chắn, nuôi dưỡng người dân ở đây, đặc biệt đó là chàng công tước.



Một ông bố luôn khép kín, khư khư những suy nghĩ về quyền lợi và bổng lộc, những mâu thuẫn với các tu sĩ dòng Tên, cộng với một người mẹ từ suy nghĩ tới hành động đều bị ảnh hưởng bởi những tháng ngày hành quân ròng rã hồi bé, một bà chị với đầy các ý tưởng quái đản bò lổm ngổm trong đầu, giữa một xã hội lúc này đã bắt đầu bộc lộ những phát tiết của buổi giao thời, có lẽ chính vì vậy nên một bữa ăn ốc sên chỉ là thêm cho một giọt nữa cho một ly nước đã đầy, đủ để chàng Công tước tự quyết định cho mình một tương lai, một lẽ sống, chỉ của cậu, của riêng mình cậu mà thôi. Một cuộc sống đầy phiêu lưu và thú vị, một cuộc sống không hề xa cách mọi người, mà nhờ có ở cao hơn, anh đã là một trong những người tiên phong, cấp tiến nhất đương thời.

Giọng văn hết sức trong sáng, uyển chuyển và điêu luyện, dường như có thể cảm nhận cả độ nhún, của những bước nhẩy từ cành này sang càng khác của nhân vật chính. :)

Comments

Popular Posts