Socrates in love



Quan điểm về tình yêu có biến đổi theo ngày tháng không nhỉ? Minh không thể nhớ khi mình 16 tuổi mình đã nghĩ gì về vấn đề này..
Hay ít nhất mình cần xem xét lại quan điểm của mình về tình yêu..

Dầu sao đó cũng là những suy nghĩ đầu tiên của mình sau khi kết thúc truyện..


Một thế giới vô cùng lung linh, trong sáng hiện lên dần theo những trang sách dưới giọng kể của nhân vật chính nam có phần già dặn và tri thức hơn so với tuổi.. Phải nói rằng những trang đầu tiên không gây ấn tượng lắm, nhưng càng đọc, lại càng như cảm thấy cái tình yêu của hai cô cậu bé này như thấm dần vào mình.. Như thế, thế giới xung quanh của hai người, hay là nước Nhật, từ những câu chuyện học đường hay các dự định tương lai đều xoáy theo tình yêu đó, và mình đoán rằng đó chính là nguyên nhân mà Nhã Nam đã quyết định lựa chọn bìa được in ra ngoài hiệu sách thay vì bìa mình post ở trên.. Quả thực những bìa sách được Nhã Nam đưa lên lần đó mới thoạt nhìn rất bắt mắt, nhưng phải nói rằng chính cái bìa được lựa chọn mà lúc đầu mình cho rằng xấu hoắc này, lại có sức mê hoặc lớn nhất..



Không hiểu tên theo tiếng Nhật có nghĩa là gì, nhưng cả theo suy nghĩ cũng như căn cứ theo tên tiếng Trung của quyển sách, dường như từ "tiếng gọi" của tên sách không diễn đạt hết được cái trường độ, cường độ cũng như cung bậc cảm xúc đi kèm mà từ "huhuan" diễn tả.. Dù sao thì, có lẽ "Socrates in love" cũng đã là quá đủ..


--------
Không hiểu vì sao Sakuchan không cùng chọn cách giống ông mình: đợi mấy mươi năm sau khi mình lìa đời sẽ nhờ cháu để tro của người yêu và mình cùng chung một mộ, mà lại quyết định rải tro của Aki trên ngọn núi cũ? Có phải vì Sakuchan không tin ở kiếp sau? Nếu vậy thì tại sao vẫn luôn mang và quyết định rải ở đó?

"Đôi lúc, chính anh cũng không chắc liệu đó là mơ hay thực. Những chuyện trong quá khứ có thật đã xảy ra hay không? Bởi lẽ, người ta thường có cảm giác dường như một ai đó vốn chẳng tồn tại trên cõi đời này khi người ấy, dù biết rất rõ xưa kia, chết đã lâu."

Không biết nữa.. Cũng có thể, rằng mọi cái rồi một lúc nào đó, sẽ được đặt lên bàn cân của hư hay thực, và rằng Sakuchan nói đúng. "Thế giới này luôn có khởi đầu và kết thúc".. . Cũng có thể, một ngày nào đó mọi cái tưởng chừng vĩnh cửu ấy đều cũng sẽ bay nhạt nhòa như đám tro trắng lẫn vào giữa những cánh hoa đang bay lên trong ráng chiều tháng Ba hôm ấy..





Comments

Giang Anh said…
Uhm rải tro ở ngọn núi cũ vì nơi đó là nơi chứa đựng những kỷ niệm tươi vui của cả hai người. Dẫu rằng cái ý tưởng là chôn cùng một mộ cũng tuyệt nhưng cái cuối cùng được nhớ đến sẽ chỉ là đám đất bụi buồn bã mà thôi..

Và chăng, tao nghĩ rằng, cô bé đó sẽ ưa thích cảm giác được bay theo chiều gió hơn là nằm trong lớp đất sâu..

nice review.
:)
catcara said…
ờ, cũng cảm thấy là như thế.. Nhưng vẫn nghĩ lời giải thích như vậy vẫn còn thiếu thiếu điều j đó :-)
Anonymous said…
cuối tuần phải tìm mua sách mới được.
Chị Mèo tiếp tục bình sách recommend đi. em ko tin bọn quảng cáo.

Popular Posts