Người trong bóng tối

"Tôi một mình trong bóng tối, đang quay cuồng vật lộn với một cơn mất ngủ nữa, một đêm trắng nữa trong chốn hoang mạc Mỹ vĩ đại. Trên gác, con gái và cháu gái tôi đang ngủ trong phòng của chúng, đứa nào cũng một mình. Miriam, bốn mươi bảy tuổi, đứa con duy nhất của tôi, đã ngủ một mình 5 năm qua, và Katya hai mươi ba tuổi, đứa con duy nhất của Miriam, trước đây vẫn ngủ với một thanh niên tên là Titus Small, nhưng giờ thì Titus chết rồi, và Katya ngủ một mình với con tim tan nát của nó."

Đấy là cách Paul Auster dẫn dụ người đọc bắt đầu với câu chuyện "Người trong bóng tối" của ông. Kể lúc đó thật là khó để có thể thoát khỏi sức hút của cuốn sách này, cuốn sách mà mình đã lần lữa bấy lâu khi biết người dịch là Trịnh Lữ sau những cú sốc bóp méo ông dành cho New York trilogy thành Trần Trụi với văn chương, Great Gatsby thành Đại gia Gatsby. Chưa kể những lời nhảm nhít của ông dành cho những trang đầu của cuốn sách này với hươu vượn American Typewriter với chả Times New Roman..

Ấy thế nào mà may quá, mình đã lượt qua mà đọc được những dòng trên. Một câu chuyện cảm động của những "trái tim tan nát" trong một gia đình "trôi lăn" giữa cái "hoang mạc Mỹ" này, sưởi ấm nhau trong cái đêm tối mịt mùng dầy đặc của những quá khứ, những mộng tuởng, những chua xót và những dự định huy hoàng dành cho buổi sáng khi thức dậy. Và cái buổi sáng ấy sẽ được đón nhận đầu tiên với nụ cười của Miriam..




Comments

Popular Posts