untitled

Dường như vừa mới có một cơn mưa đi qua đây.. bóng chiếc rèm cửa nổi bật trên cái nền màn đêm huyền đen mượt mà lay phần phật trong gió, chèn ngược chiều vào tiếng quạt thổi. Vẫn như còn nghe tiếng tí tách đâu đó.. nhưng không thể xác định được nó đến từ đâu.. từ những chiếc lá? từ mái nhà bên cạnh?..





Ánh sáng bắt đầu nhòe phía ngoài sân thì phải.. một mầu trắng bàng bạc nằm giữa tấm rèm.. Ở phía xa xa, có thể mờ nhìn thấy đồng hồ chỉ gần 5h sáng.. Tiếng tí tách vẫn đang đua nhau, và bồm bộp trong ấm nước tối qua để quên trên bậu cửa sổ..Ước chừng vận tốc nhé, 300k/h à... à không, có lẽ chỉ 200k/h thôi.. Mấy giọt nước ấy, lại tiếp tục xô nhau trong cái không gian hẹp ấy của chúng..





Ánh sáng ngoài trời không còn chen lấn nhau trên nửa tấm rèm để mở mà chiếu thẳng qua chiếc rèm còn lại. Cả căn phòng sáng lòa.. Chiếc bình hoa bạch yến lẫn vào đó, lẫn vào cả khung cửa sổ mầu xanh lá cây nhạt nhòa.. Không còn có thể nghe thấy gì nữa. Không tíc tắc. Không ro ro tiếng quạt chạy. Chiếc ti vi cũng im lìm. Nó đã im lìm bao lâu rồi? 1 ngày. 1 tháng. 1 năm.




1000 năm.








Comments

Popular Posts