God save the Queen

Hết tháng này là mẹ già nghỉ việc rồi. Mẹ già đang rất buồn, không chỉ vì đang quen đi làm mà phải nghỉ, mà còn già rồi mà vẫn bị người ta lợi dụng. Và quan trọng nhất (vì thực ra ở tuổi đấy, mình biết mình thế nào là được), là mẹ và gia đình sẽ mất đi nguồn thu nhập chính.

Nhìn mẹ già buồn mà con gái cũng chẳng vui được. 28 tuổi rồi mà vẫn chưa nuôi nổi bố mẹ ngày nào, mà thực ra nuôi thân còn chẳng xong. Giờ cũng chỉ chăm chăm nuôi chồng nuôi con còn thấy chật vật. Thật may mà không phải đi thuê nhà, không thì chẳng biết sống theo kiểu gì. Ây là còn chưa nói tới nghĩa vụ với nhà nội nữa. Nói như các cụ, "cờ tới tay ai, người đấy phất", rồi thì cũng lo được tất, nhưng mà chưa thử nên chưa biết được.

Lớn rồi, đáng lẽ phải kiên nhẫn, nhẫn nại hơn. Nhưng không thể kiên nhẫn với ai, ngay cả với bản thân, khi người đó không biết cách lo lắng, chăm sóc cho tương lai chính bản thân mình. Có phải cuộc sống khiến người ta cay nghiệt hơn không?

Giận mình không giỏi hơn, năng lực tốt hơn.

Hy vọng con mình sau này giỏi giang, sắc sảo để nó không phải chịu cảnh khổ sở như mẹ nó.

Comments

Popular Posts