Nhảm 3 (thì p)

Hôm nay gặp 2 vụ này

1. "đã đưa tiền rồi, không cần nói CÁM ƠN"!!

Đấy là lúc mình lấy lại xe và trả tiền gửi xe, thì cậu em trông xe bảo mình thế. Thế thì cuối cùng là có cần nói CẢM ƠN không nhỉ?

Đồng ý là tiền trao, cháo múc. Nhưng mà từ câu này hẳn là có thể suy ra: bình thường ít người nói cảm ơn em í, nên hôm nay em í mới cần dặn mình thế, chứ nếu ai cũng nói thì em í chả cần nhọc công mở mồm ra nói với mình làm gì.

Hôm rồi có thấy ai đó nói là người VN mình ít nói lời cảm ơn. Hình như thế thật. "Nhã" quá người ta lại lườm! Và hôm nay lại thêm 1 minh chứng. Nhưng nếu mình cũng thấy lạ là người ta tiết kiệm lời cảm ơn, nhưng mà lại quá hào phóng lời tục tĩu. Cũng chẳng biết người xưa nói hay nói đẹp với nhau thế nào mới được gọi là người "Tràng An", nhưng mà bây giờ già trẻ lớn bé ra đường chửi nhau như ngoé, nhẹ thì "điên à" (câu này hình như thậm chí còn không là 1 câu chửi nữa), nặng thì chắc cụ Nguyễn Công Hoan cũng phải phải gọi là cụ tổ!!!

2. SMILE SMILE SMILE UP YOUR LIFE!!!!!!

Tại sao nói vậy? Bởi vì hôm nay thằng bé bồi bàn rất toe toét! Nhìn thấy nó cười, mình cũng vui theo! Và mình thấy ấm áp. Không phải là nụ cười để chờ đợi những đồng tiền boa, mà là cái gì đó tuyệt vời hơn nhiều. Vì mình là khách quen? Có lẽ vậy. Không, hẳn là không phải là như vậy..

Nhưng ý mình muốn nói ở đây là: bạn có nhớ lần cuối bạn nhìn thấy nụ cười tươi thật tươi, vui thật vui của một NGƯỜI LỚN chưa? Thế đấy. Tại sao khi người ta về già người ta lại càng cáu bẳn và khó khăn để cười, để rộng lượng và chấp nhận người khác nữa?

Comments

Anonymous said…
ặc ặc, nó lại dạy mình văn hóa nói cảm ơn :))
Em giờ nói quen mồm thấy cũng chả nhã lắm (hồi trước chưa quen thì hơi ngượng ngượng). Mong rằng rồi người ta sẽ quen nghe thôi.
Chứ tiền là tiền mà cám ơn là cám ơn chứ :))
catcara said…
í của chị là mong mỏi về 1 cuộc sống đẹp đẽ hơn, cả về bản chất và hình thức (cụ thể trong trường hợp này là ngôn ngữ) í mà em :)

Popular Posts